Có những ngày ta rất nhớ người dưng
Nhưng chẳng thể nắm tay cùng giây phút
Bởi từ lâu... biết mình không thể bước
Ở kề bên... cho dẫu chỉ một lần.
Cũng chẳng phải chỉ đôi lần gặp gỡ
Ta với người hai kẻ không duyên nợ
Tại ông trời hay phận số chia xa.
Khắc in trong dĩ vãng chẳng phai nhoà
Ta ấp ủ nâng niu từng kỷ niệm
Chưa một lần trao nhau lời thương mến
Cớ sao giờ lưu luyến chẳng phôi pha.